Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

2 thời điểm-1 shipper

Hà Nội....ngày....tháng...năm
Sáng: Trời nắng hơn 39’C mình đã phải thò mặt ra đường từ lúc 9h sáng để giao hàng cho khách. Mà mùa hè nắng nóng thế này thì 9h đã là max nóng rồi, thế mà mình còn phải lên tận Âu Cơ để Ship. Vừa đi vừa gọi cho khách định hẹn 5’ nữa mình đến nơi, khách ra là vừa. Thế mà gọi cả tỉ cuộc( thực ra là có 10 cuộc thôi nhưng cứ phóng đại lên, hihi J ) mà chẳng ai thèm bắt máy. Trời thì nóng, mà “nóng bức cho nên chóng tức” xong đến nơi lại còn phải đợi 20’ bạn ý mới ra lấy hàng. Không có gì nếu bạn ấy nói với mình thế này này :
Mình: Bạn nhận hàng giúp mình nhé. Tiền hàng+ship là 200k bạn nhé J
Bạn ý : Ok nhưng sao Ship gì tận 30k á bạn?
Mình( có tí bực) : Mình từ Hai Bà Trưng lên mà bạn
Bạn ý : Thế cũng chỉ 20k,25k thôi. Gì đắt thế!
Mình( Thôi thì 1 điều nhịn chín điều lành vậy, *cười cười*) Ừ bạn thông cảm cho mình nhé, tiền ship là shop bảo mình nhận thôi.
Bạn ý : Ừ rồi rồi
Khó chịu và bực mình lắm ý nhưng dù sao bạn ý cũng là khách hàng, mà “Khách hàng là Thượng Đế” nên đành chịu đựng vậy.
 
Hà Nội...ngày...tháng...năm
Tối: Mình thường chốt đơn 9h tối là về. Nhưng hôm nay nhiều đơn quá nên phải 9h30, 10h đêm mới tới nhà. Đoạn đường nhà mình thì 8h,8h30 tối nó đã âm u, rồi tắt đèn hết rồi, vì giờ đấy chẳng ai ra đường. Đằng này 10h đêm mới về, lại là con gái nên mình sợ phải biết. Đang đi thì tự nhiên ở đâu ra ông say rượu. Cứ đi sán sán vào người mình, lúc đấy muốn đi nhanh lắm nhưng trời tối ơi là tối đường lại còn gập ghềnh nữa nên đành chịu
Ông say rượu: Ra đấy uống với ông 1 chai đê!
Mình(sợ sợ) Dạ thôi thôi ạ. Cháu phải đi về!
Ông say rượu: Về làm gì, ở đây cho vui!
Mình(thề là sợ sắp vãi ra quần rồi, hét to) : Ông bị làm sao đấy? Để yên cho cháu về, cháu báo công an phường bây giờ( nghĩ lại thấy dũng cảm quá, so cool J )
Ông say rượu: Làm gì mà nói to thế. Biến đi tưởng tao cần chắc!
Mình sợ quá phóng té khói về nhà. Đến chết mất.
Bây giờ đã có công việc ổn định rồi nhưng nhớ lại mình thấy cũng vừa vui vừa buồn, thêm tí sợ J Shipper là công việc thú vị nhưng cũng đầy rẫy những nguy hiểm và cạn bẫy. Có thề nói rằng cùng 1 con người nhưng ở 2 thời điểm khác nhau- Sáng và tối thì lại có những sự việc khác nhau, những cách xử lí khác nhau. Nhưng tất cả những gì họ vấp phải sẽ lại là kinh nghiệm sống, kinh nghiệm làm việc cực tốt cho họ khi họ bước vào công việc mới, môi trường mới.

Chuyện shipper và sự cho đi

Mình có thằng bạn làm Shipper tầm được 2 năm rồi. Mình cũng không thân với bạn ý lắm, thực sự là rất ít khi nói chuyện vì là ở cùng lớp nên đôi khi cũng phải giao lưu 1 chút. Sở dĩ mình biết bạn ý làm Shipper là vì có một lần mình gọi giao hàng tại nhà, thế là gặp lại bạn ý. Chẳng hiểu sao hôm đấy 2 đứa lại thân như chơi với nhau lâu lắm rồi ý và cũng từ đấy mình biết bạn ý làm Shipper khá lâu rồi. Thế rồi hôm trước, lúc đi qua chợ Ngã Tư Sở mình lại gặp bạn ý. Mình định gọi nhưng mình lại thấy thế này này các bạn ạ ( Mình đứng khá gần bạn ý nhưng chắc vì lúc ấy đang loay hoay dắt xe để sửa nên chắc nó cũng không thấy mình)nói chuyện với 1 ông cụ già, quần áo bị rách khá nhiều chỗ nhưng cũng được vá lại, người cụ ướt đẫm mồ hôi, tay dính dầu mỡ như vừa sửa xe vậy.... Cuộc nói chuyện diễn ra như sau :
Bạn : Con cảm ơn ông ạ. Của con hết bao nhiêu con gửi ông ạ ?
Ông: Con cho ông xin 20.000đ nhé!
Bạn (mở ví ra, luống ca luống cuống, hình như thiếu tiền, chắc tiền vừa ship về cũng chỉ được 5,10k) Chết rồi ông ơi con thiếu mất 10.000đ. Hay ông đợi con chút để con gọi bạn con mang tiền cho con ạ (gãi đầu liên tục như bị chấy J )
Thực sự là mình cũng muốn ra giúp nó lắm nhưng không hiểu sao cứ đứng im 1 chỗ, chờ phản ứng của ông cụ, linh cảm của mình cũng khá đúng đấy chứ, so cool J
Ông: Thôi không sao con ạ. Trưa nắng thế này.... Con cứ cầm lấy. Lần sau đưa ông cũng được ( ông nở nụ cười hiền khô, đôi mắt sáng lấp lánh )
Bạn: Con ngại quá. Con cảm ơn ông nhiều nhiều ạ. ( cười tươi)

Tuy họ là những con người không giàu về VẬT CHẤT, nhưng họ luôn giàu về TINH THẦN, họ nghèo nhưng họ cho đi khi có thể, thậm chí là không nhận lại. Thật ĐÁNG QUÝ và đáng TRÂN TRỌNG những con người như vậy

Nhật kí của chàng Shipper ( Phần 2)

Em là trẻ mồ côi, em không ở cùng ai trên Hà Nội này cả. Từ khi học lớp 3  em đã phải từ quê lên để tự kiếm sống. Em  học ít  nhưng em rất biết chừng mực, có văn hóa. Em kể rằng em buồn, em tủi thân vì nhìn các bạn có bố mẹ cho đi chơi, đi ăn mà em phát thèm. Nhưng em không được như thế. Nên em đã rất nỗ lực làm việc và tự mở 1 cửa hàng mĩ phẩm cho mình. Tôi lại càng thêm yêu và khâm phục em hơn, yêu con người em vì em là chính em, khâm phục vì sự mạnh mẽ của em. Hàng ngày ngoài giao hàng cho các shop khác tôi còn qua shop em để đưa hàng cho em. Và đương nhiên là tôi không làm không công rồi, hôm nào mà ship cho em y như rằng tối hôm đấy hai đứa rủ nhau đi ăn, đi la cà phố phường rồi chụp check in các kiểu con đà điểu. Dù cho là ship không được trả công nhưng tôi thấy vui lắm, đi ship mà như thế này chắc ngày nào tôi cũng đi đưa hàng, shipkhông ngừng nghỉ J
2 tháng sau tôi quyết định tỏ tình với nàng. Lãng mạn thế này thì làm sao có thể từ chối được. “ Ôi mình phục mình quá mà, đã bảo lạnh lùng nhưng cũng cool lắm đấy”. Nào là hoa,nến, bánh GATO các kiểu con đà điểu, chỉ chờ “ Nấm lùn” của tôi đến là OK rồi. Thế nhưng đợi mãi, đợi mãi đến hơn 22h mà chẳng thấy bóng dáng em đâu nên tôi đành đi về. Trên đường đi thấy 1 đám đông vây quanh, tôi tò mò chạy ra xem. Tính tôi nó thế, thấy có cái gì đông đông ngoài đường là lại lao vào, tò mò quá mà ! Thế nhưng trước mắt tôi là Em- cô gái ấy. Bộ váy em mặc là do tôi mua cho em, trên tay vẫn cầm chặt món quà cho tôi. Tôi đơ người ra, bần thần , hoảng hốt và chết lặng. Bao nhiêu thứ cảm xúc cứ xâm chiếm tâm hồn tôi nhưng không lâu, tôi chạy đến bế em lên, người dính nhiều máu. Tôi đưa em đến bệnh viện gần nhất. Bác sĩ bảo em phải phẫu thuật. Khả năng sống chỉ có 20%, tôi như suy sụp và gục ngã hoàn toàn. Nhưng vẫn còn hi vọng mà, phải không ? Tôi xin được vào nói chuyện với em, tôi cầm tay và nói:
Tôi: Em à! Chúng ta đã đi 1 chặng đường dài với nhau rồi, hôm nay, ngay tại đây và ngay lúc này anh muốn nói ANH THỰC SỰ RẤT YÊU EM và ANH MUỐN EM LÀ MẸ CÁC CON CỦA ANH. Nên em hãy tỉnh lại đi, tỉnh lại để cãi nhau với anh, đi ăn với anh, và lấy anh làm CHỒNG có được không Trang?
Có lẽ tôi yêu em nhiều hơn tôi nghĩ, đau đớn hơn là vì tôi mà em bị tai nạn. Chỉ vì muốn mua cho tôi món ăn mà tôi thích, chỉ vì bị công an dẹp chợ mà em chạy tán loạn lên và không để ý thứ gì xung quanh để rồi bị xe đâm.......
Hà Nội ngày....tháng....năm.....
“Phía cuối cầu vồng mình bên nhau trọn đời”, sau cơn mưa trời lại sáng thôi mà. Mùa đông rồi đấy, lạnh lắm nhưng vẫn có Em bên cạnh.
Tôi : Hôm nay em muốn ăn gì ?
Em: Sao cũng được! Anh ăn gì em ăn nấy :D
Tôi : Ừ
Em: Mà anh này....
Tôi: Sao vậy ?
Em: Sao chân anh lại phải dùng chân giả vậy?
Tôi: Không sao. Chỉ là 1 tai nạn thôi,em không cần lo
Em : Thật không ? Em lo cho anh lắm
Tôi: Thật..Đi ăn đi...
Sau khi phẫu thuật xong, bác sĩ nói em vẫn an toàn nhưng em sẽ mất trí nhớ trong thời gian 1 năm và đôi chân em không thể đi lại nữa. Nhưng nếu được ghép đôi chân khác thì em sẽ vẫn đi lại bình thường. Vậy là tôi quyết định hi sinh vì em để em được đi lại như người bình thường vì em đã vì tôi mà bị như vậy mà... Tôi không hối hận, không bao giờ vì tôi đã yêu em thật nhiều và hi sinh xứng đáng cho em...
                                                                                Hà Nội mùa đông năm 2007

                                                                                              Hoài Phương           

Nhật kí của chàng Shipper ( Phần 1)

Hà Nội như đang bị thiêu đốt trong cái nắng nóng gần như tưởng chết- 40’C thì biết phải sống sao ? Ấy thế mà tôi vẫn phải rong rong ngoài đường trên chiếc xe cúp của mình để đi ship hàng cho khách. 4,5 tiếng trôi qua và khuôn mặt đáng thương này phải phơi nắng ra đường, đi hết từ Hoàng Cầu xuống Giáp Bát rồi phải quay lại Hai Bà Trưng...Mừng cho tôi đã được kết thúc ngày làm việc bằng đơn hàng cuối cùng: 1 bộ quần áo đậm chất swag, đúng chất con trai phải được ship đến Lò Đúc trước 18h. Đến nơi tôi rút máy ra và Alo cho khách, đúng 5 phút sau có người ra nhận hàng. Thực ra thì khi đi ship mình cũng chẳng để ý cho lắm mấy bạn gái nhưng lần này lại khác. Cô gái ấy nhỏ nhắn, chỉ cao đến vai tôi thôi, ây xầy” tại mình cao quá mà”. Đúng là nấm lùn nhưng nàng lại có 1 nụ cười tỏa nắng nhé, y như Tú Linh M.U ý thậm chí là còn hơn... Cuộc đối thoại của chúng tôi bắt đầu :
Tôi: Bạn có phải là Trang không ?
Nàng : Đúng rồi bạn ạ!                                                     
Tôi: Bạn nhận hàng giúp mình nhé....
(Tôi cứ nhìn chăm chăm khiến nàng ngại )
Nàng : Ok. Cảm ơn bạn nhé! Nhưng mà bạn nhìn gì mình mà kinh thế ?
(Cười cười)                                   
Tôi: ( đứng hình 1 tí, xinh quá mà :D) À không, mình nhìn bạn nhỏ nhắn thế này mà mặc đồ Swag ha ?
Nàng : Thích thì cứ mặc thôi, không quan trọng ngoại hình đâu. Bạn cũng cao thế kia mà mặc áo rõ ngắn kìa ( lại cười )
Tôi: (trời ơi kiểu áo nó thế chứ đâu phải tại dáng hình cao, chuẩn của tôi ) Thôi chào bạn nhé mình đi!
Nàng: Ừ. Bai bạn nha J
Thực sự lúc đấy tôi ,cũng hối hận 1 tí vì nói chuyện ít quá, cơ mà không sao! Tôi có số phone của nàng rồi thì cũng đỡ phần nào.
 
Cả ngày chạy long nhong ngoài đường nên về nhà 1 phát là tôi nằm giường luôn. Ôm cái laptop vào người tôi lại bắt đầu nhớ đến nụ cười của người con gái ấy. Nghịch thế nào mà tôi đánh số phone nàng vào phần Tìm Kiếm trên FB thì ra ngay. “ Ăn gì mà đáng yêu thế không biết, định giết con người ta không dao, không kiếm à ?” thế là tôi quyết định add friend nàng. “ Thân thiện dễ sợ, nàng đồng ý luôn”. Thế là chúng tôi quen nhau từ đấy. Những ngày nào được nghỉ hoặc ship xong sớm tôi đều đến đưa nàng đi ăn, dạo quanh phố phường trên chiếc xe cúp bé bé của tôi, hình như nàng cũng thích tôi thì phải? ( Ảo tưởng tí) nhưng nàng cũng quan tâm và hỏi han, chia sẻ với tôi lắm chứ. Chắc đúng rồi, haha (y)
                                                                         To be continued

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

Buồn vui chuyện đi ship hàng ( phần 5)

Ngày... tháng.... năm
Mấy hôm nay trời nắng như đổ lửa, ngồi trong văn phòng điều hòa mà mình vẫn phải bật thêm quạt cho thoáng, chả hiểu sao sức đề kháng của mình kém thế, có tí nắng vào phát bít ngay, hết cảm cúm lại đến khó thở :( mấy lần định đi khám mà cứ lần lữa, lần lữa. haizza.


Chiều hôm qua đang ngồi viết bài cộng canh đấu giá vào giai đoạn nước rút thì có một a khách gọi giục giao hàng ngay. 
Anh này đặt hàng từ trưa, mình đã tính chiều về rùi ship, ai zè anh ấy yêu cầu ship trước 4h chiều. Thui thì lại tự dặn lòng "khách hàng là thượng đế" và thực sự thì mình cũng hay muốn chiều lòng khách lắm nên lại lạch cạch thu dọn hành tranh xin về trước (m đc chủ động thơi gian làm). tiếc trận đấu giá hải sản hùi hụi. Mình nhiệt tình từ đầu, đến giai đoạn nước rút thì out vô điều kiện 
:(

Vừa bước ra khỏi văn phòng, cái nóng đã hầm hập ngấm vào đầu, choáng thế, hum nay lại mặc váy vó cơ chứ. Áo trên, áo dưới chẳng đủ che nắng, 3h30 hình như vẫn là lúc nắng cao độ, mình thấy rát rạt sau lưng, hai bắp chân đỏ hạu lại, cháy nắng.
Cũng may đường còn thưa nên vèo một phát đến nơi. Anh khách nhiệt tình lấy 2 chiếc short, mình lại bớt ship. :D. Nghĩ nhìu lúc ship gấp như thế chẳng nhờ ai được, phải tự mình chạy tứ phía thấy oải thật, mong sao cho trời râm mát dễ chịu (u) để những người đi ship như mình đỡ vất vả :(
Sưu tầm internet 

Có nên nhận đơn hàng phí 20k hay không?

Shop bán hàng ai cũng mong thuê được shipper vừa rẻ vừa tốt vừa trách nhiệm, nhưng hãy xem câu chuyện của shipper lẻ này, khi chốt đơn với cước phí 20k của anh chàng shipper dưới đây, mất cả trì lần chài lại thêm bực vào thân:
Lâu lắm rồi mới done đơn lẻ 20k, thế mà lại bị shop bom, đồng nghiệp đâm lén, akay vc Biểu tượng cảm xúc squint 
Ngồi đợi khách tranh thủ lượn lờ tìm đơn, thấy có đơn về gần nhà 20k, tặc lưỡi bảo thôi cố nốt phát chốt kiếm cốc bia 
Biểu tượng cảm xúc pacman . Rút 1100i thần thánh ra alo shop, hẹn hò các kiểu con đà điểu, chốt lại là done, nhận trước 8h30.

Shop còn kêu, bạn có chắc chắn nhận ko để mình còn biết, tất nhiên là chắc chắn rồi, thằng này chưa từng bom ai bao giờ 
Biểu tượng cảm xúc colonthree
 shop cũng cmt lên stt là done rồi. 
Một lúc sau chạy về gần nhà shop, alo shop thì nhận được câu trả lời: "Bạn ơi, có người nhận rồi, họ đến lấy hàng đi ship rồi". Nghe xong choáng suýt đâm vào mít em xinh tươi chạy đằng trước :)) Cơ mà bực vì không được 1 lời xin lỗi gọi là, cay. 
Nhân tiện gửi ông nào hôm nay chạy đơn về 2xx Ngọc Hồi thì lần sau rút kinh nghiệm, thấy done rồi đừng có âm thầm đến nhận đơn nữa nhé, đâm sau lưng như thế không tốt đâu.

Nhật ký bán hàng và anh giao hàng xấu tính

Lần đầu tiên gặp bạn ship kiểu này. Mình có một đơn từ cầu tó đi lên khách sạn thắng lợi tây hồ mình đã trả 40k ship bạn ấy oke rồi thế mà chả hiểu sao khách họ nhờ bạn ấy mang lên phòng khách trả thêm tiền ( vì nghĩ cùng lắm là 5-10k) thế mà bạn ấy chém thêm của khách những 25k .
Thế là đơn ấy bạn ấy thu tận 65k. Khách là người nhận hộ nên không biết suýt nữa bạn ấy còn định thu của người ta thêm cả 100k nữa chả hiểu lương tâm bạn ấy để đâu.

Làm mình lại phải trả lại tiền cho khách. Xin lỗi bạn, chứ mình không muốn đưa nick và sđt
 của bạn lên đâu nhưng vào lại bài mình đăng tìm ship bạn lại xóa cmt và sđt của bạn đi rồi. Ngay lúc nhận đơn mình đã thấy chả có cảm tình với bạn, mình gọi bao lần ship toàn ship lạ mà chả ai người ta lên tận phòng mình để kiểm tra.

Xong thái độ thì này nọ như kiểu mình lừa bạn ấy. Mình 1 chồng 2 con rồi bạn ạ không phải trẻ trâu ngoài đường mà đi lừa bạn mấy trăm để con mình nó phải gánh tội.
Mình vẫn còn số và nhớ nick của bạn đấy nhưng mình cũng muốn để bạn tự xem lại bản thân đi, làm nghề gì thì cũng phải có cái tâm chút ạ, mình bán hàng cũng chả lãi bằng 1 lần ship của bạn thế đâu bạn ạ. 

Dạ lần sau thì mình chỉ tìm ship quen quanh khu vực cầu tó thôi ạ, ai ở quanh khu vực này cho mình nhận ship chuyên nhé ( e ship mình hay gọi đợt này không ship nữa nên mình mới phải đăng trên hội và gặp trường hợp thế này ). 
Các bạn ship dù sao cũng nghĩ cho người bán chút nhé, ship chộp giật 1 lần thế này thì tôt nhất nghỉ luôn đi ạ. Mình vừa bị khách chửi vừa phải đền tiền cho khách và hơn nữa là mất khách về lâu dài.
Ngày bán được có 1 đơn mà gặp trường hợp này đúng là hết lãi .

Sưu tầm Internet.