Mình có thằng bạn làm Shipper tầm được 2 năm rồi. Mình cũng không thân với bạn ý lắm, thực sự là rất ít khi nói chuyện vì là ở cùng lớp nên đôi khi cũng phải giao lưu 1 chút. Sở dĩ mình biết bạn ý làm Shipper là vì có một lần mình gọi giao hàng tại nhà, thế là gặp lại bạn ý. Chẳng hiểu sao hôm đấy 2 đứa lại thân như chơi với nhau lâu lắm rồi ý và cũng từ đấy mình biết bạn ý làm Shipper khá lâu rồi. Thế rồi hôm trước, lúc đi qua chợ Ngã Tư Sở mình lại gặp bạn ý. Mình định gọi nhưng mình lại thấy thế này này các bạn ạ ( Mình đứng khá gần bạn ý nhưng chắc vì lúc ấy đang loay hoay dắt xe để sửa nên chắc nó cũng không thấy mình)nói chuyện với 1 ông cụ già, quần áo bị rách khá nhiều chỗ nhưng cũng được vá lại, người cụ ướt đẫm mồ hôi, tay dính dầu mỡ như vừa sửa xe vậy.... Cuộc nói chuyện diễn ra như sau :
Bạn : Con cảm ơn ông ạ. Của con hết bao nhiêu con gửi ông ạ ?
Ông: Con cho ông xin 20.000đ nhé!
Bạn (mở ví ra, luống ca luống cuống, hình như thiếu tiền, chắc tiền vừa ship về cũng chỉ được 5,10k) Chết rồi ông ơi con thiếu mất 10.000đ. Hay ông đợi con chút để con gọi bạn con mang tiền cho con ạ (gãi đầu liên tục như bị chấy J )
Thực sự là mình cũng muốn ra giúp nó lắm nhưng không hiểu sao cứ đứng im 1 chỗ, chờ phản ứng của ông cụ, linh cảm của mình cũng khá đúng đấy chứ, so cool J
Ông: Thôi không sao con ạ. Trưa nắng thế này.... Con cứ cầm lấy. Lần sau đưa ông cũng được ( ông nở nụ cười hiền khô, đôi mắt sáng lấp lánh )
Bạn: Con ngại quá. Con cảm ơn ông nhiều nhiều ạ. ( cười tươi)

Tuy họ là những con người không giàu về VẬT CHẤT, nhưng họ luôn giàu về TINH THẦN, họ nghèo nhưng họ cho đi khi có thể, thậm chí là không nhận lại. Thật ĐÁNG QUÝ và đáng TRÂN TRỌNG những con người như vậy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét