Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

Nhật kí của chàng Shipper ( Phần 1)

Hà Nội như đang bị thiêu đốt trong cái nắng nóng gần như tưởng chết- 40’C thì biết phải sống sao ? Ấy thế mà tôi vẫn phải rong rong ngoài đường trên chiếc xe cúp của mình để đi ship hàng cho khách. 4,5 tiếng trôi qua và khuôn mặt đáng thương này phải phơi nắng ra đường, đi hết từ Hoàng Cầu xuống Giáp Bát rồi phải quay lại Hai Bà Trưng...Mừng cho tôi đã được kết thúc ngày làm việc bằng đơn hàng cuối cùng: 1 bộ quần áo đậm chất swag, đúng chất con trai phải được ship đến Lò Đúc trước 18h. Đến nơi tôi rút máy ra và Alo cho khách, đúng 5 phút sau có người ra nhận hàng. Thực ra thì khi đi ship mình cũng chẳng để ý cho lắm mấy bạn gái nhưng lần này lại khác. Cô gái ấy nhỏ nhắn, chỉ cao đến vai tôi thôi, ây xầy” tại mình cao quá mà”. Đúng là nấm lùn nhưng nàng lại có 1 nụ cười tỏa nắng nhé, y như Tú Linh M.U ý thậm chí là còn hơn... Cuộc đối thoại của chúng tôi bắt đầu :
Tôi: Bạn có phải là Trang không ?
Nàng : Đúng rồi bạn ạ!                                                     
Tôi: Bạn nhận hàng giúp mình nhé....
(Tôi cứ nhìn chăm chăm khiến nàng ngại )
Nàng : Ok. Cảm ơn bạn nhé! Nhưng mà bạn nhìn gì mình mà kinh thế ?
(Cười cười)                                   
Tôi: ( đứng hình 1 tí, xinh quá mà :D) À không, mình nhìn bạn nhỏ nhắn thế này mà mặc đồ Swag ha ?
Nàng : Thích thì cứ mặc thôi, không quan trọng ngoại hình đâu. Bạn cũng cao thế kia mà mặc áo rõ ngắn kìa ( lại cười )
Tôi: (trời ơi kiểu áo nó thế chứ đâu phải tại dáng hình cao, chuẩn của tôi ) Thôi chào bạn nhé mình đi!
Nàng: Ừ. Bai bạn nha J
Thực sự lúc đấy tôi ,cũng hối hận 1 tí vì nói chuyện ít quá, cơ mà không sao! Tôi có số phone của nàng rồi thì cũng đỡ phần nào.
 
Cả ngày chạy long nhong ngoài đường nên về nhà 1 phát là tôi nằm giường luôn. Ôm cái laptop vào người tôi lại bắt đầu nhớ đến nụ cười của người con gái ấy. Nghịch thế nào mà tôi đánh số phone nàng vào phần Tìm Kiếm trên FB thì ra ngay. “ Ăn gì mà đáng yêu thế không biết, định giết con người ta không dao, không kiếm à ?” thế là tôi quyết định add friend nàng. “ Thân thiện dễ sợ, nàng đồng ý luôn”. Thế là chúng tôi quen nhau từ đấy. Những ngày nào được nghỉ hoặc ship xong sớm tôi đều đến đưa nàng đi ăn, dạo quanh phố phường trên chiếc xe cúp bé bé của tôi, hình như nàng cũng thích tôi thì phải? ( Ảo tưởng tí) nhưng nàng cũng quan tâm và hỏi han, chia sẻ với tôi lắm chứ. Chắc đúng rồi, haha (y)
                                                                         To be continued

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét